Chương 09

Năm Năm Không Buông Tay

Mai18-AI 17/06/2025 14:47:24

Lúc này, một cô gái với đôi mắt đỏ hoe từ trong đám người làm bước ra.


Giọng nói khẽ khàng nhưng rõ ràng:


"Cậu Kình, vì tin tức này nên sáng nay… cô Quang Hân đã dọn ra khỏi nhà rồi ạ."


Chu Kình trừng mắt nhìn cô ta.


"Mấy người vậy mà không giữ cô ấy lại?"


Một người khác rụt rè lên tiếng:


"Chúng tôi nghĩ… cậu và Hứa tiểu thư…"


"Tôi thành thật xin lỗi."


Chu Kình cười lạnh, giọng tràn đầy khinh miệt:


"Tưởng? Vì vậy mấy người gọi cô ta đến đây?"


Cả đám người làm im bặt.


Một nửa cúi đầu, một nửa đứng run rẩy.


Giọng hắn trầm xuống, mang theo sự giận dữ:


"Vậy suốt thời gian qua, sau lưng tôi, mấy người đều có thái độ khinh thường như thế này với Quang Hân sao?"


Không một ai dám lên tiếng.


Chu Kình cười khẩy, giọng lạnh như băng:


"Tôi trả lương cho mấy người là để chăm sóc cô ấy.


Không phải để mấy người coi thường và phán xét cô ấy!"


Một người run rẩy, vội vã lên tiếng cầu xin:


"Cậu… cậu Kình, chúng tôi sai rồi…"


Hắn không kiên nhẫn nữa, lạnh giọng ra lệnh:


"Muốn tìm chủ mới phải không? Hạ Vũ, lập tức cho tất cả bọn họ thôi việc!"


Đám người làm sợ tái mặt.


Một người gấp gáp quỳ xuống cầu xin:


"Cậu Kình! Chúng tôi sai rồi! Mong cậu giơ cao đánh khẽ…


Nể tình chúng tôi đã làm việc nhiều năm mà tha cho chúng tôi một lần!"


Nhưng Chu Kình chẳng thèm để ý.


Hắn quát lớn, ra lệnh đuổi người ngay lập tức.


Nhìn thái độ lạnh lùng, quyết đoán của hắn, Hứa Ninh bất giác cảm thấy sợ hãi.


Cô ta nuốt nước bọt, gắng gượng dùng nước mắt để làm mềm lòng hắn:


"A Kình…"


Nhưng ngay lập tức, hắn lạnh lùng cắt ngang:


"Cút. Trước khi tôi xé rách họng cô!"


Bị khí thế bừng bừng như diêm vương của Chu Kình dọa sợ, hai chân Hứa Ninh nhũn ra.


Chữ đến cổ họng nhưng chẳng thể nào thốt ra được, cô ta trối ૮ɦếƭ chạy biến ra ngoài mà không dám ngoảnh lại.


Dù gì, tình hình này cô ta cũng không dại chọc vào.


Chu Kình của bây giờ… thực sự quá khác so với năm xưa.


Tại sao hắn lại có thể тһô Ьạᴏ, hung hãn như vậy?


Không phải… cô ta chính là ánh trăng sáng trong lòng hắn hay sao?


Chẳng mấy chốc, gian nhà rơi vào yên tĩnh.


Không còn ai cả.


Chu Kình ngồi xuống ghế sofa, sắc mặt âm trầm.


Vài chiếc cúc áo trước ng đã được cởi ra, để lộ phần cơ bắp rắn chắc.


Tay áo sơ mi vén cao, đường gân xanh trên cánh tay càng thêm rõ nét.


Một góc khác, Hạ Vũ cầm điện thoại công việc, liên tục gọi đi xử lý những tin tức tràn lan trên mạng.


Ở phòng khách, Chu Kình dùng điện thoại cá nhân của Hạ Vũ để gọi cho Quang Hân.


Thế nhưng, đáp lại hắn chỉ là một giọng nói lạnh lẽo từ tổng đài:


"Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được."


Hắn gần như phát điên, lập tức gọi cho những người xung quanh cô.


"Alo, tôi nghe đây Hạ Vũ."


"Quang Hân có ở chỗ cô không?"


Nhận ra giọng nói của hắn, chị quản lý lập tức thay đổi thái độ.


Trong lời nói có chút ngờ vực, hoài nghi:


"Chào Chu Tổng, Quang Hân không có ở đây, thưa anh. Đóng máy phim xong, em ấy đã nói không nhận thêm bất kỳ hoạt động nào vì muốn dành thời gian nghỉ ngơi."


"Cô nói cái gì?"


Chị quản lý thoáng sững lại:


"Dạ? Quang Hân… vẫn chưa nói gì với Chu Tổng sao ạ?"


Hàng mi Chu Kình nhíu chặt, giọng nói mang theo sự mất kiên nhẫn:


"Cô ấy nói cái gì?"


Chị quản lý dường như cũng nhận ra vấn đề gì đó.


Nhưng cuối cùng, không dám giấu giếm hắn, chị nhẹ giọng khai thật:


"Dạ… Quang Hân đã dừng ký hợp đồng với công ty, thưa anh.


Quang Hân nói sẽ giải nghệ, tin tức sẽ được công bố sau nửa tháng.


Cô ấy bảo rằng anh đã cho phép em ấy toàn quyền quyết định, nên tôi tưởng anh đã biết rồi. Tôi thành thật xin lỗi."


Từng ngón tay cầm điện thoại siết chặt đến mức lộ rõ khớp xương.


Trong một giây, Chu Kình mất kiểm soát, thẳng tay ném mạnh chiếc điện thoại đi!


Rầm!


Tiếng va chạm lớn vang lên.


Hạ Vũ giật bắn người, vội quay đầu nhìn sang.


Chỉ thấy chiếc điện thoại của mình… đã vỡ tan nát.


Lòng cậu đau như cắt.


Cậu khóc không ra nước mắt.


Nhưng khi nhìn thấy sát khí ngút trời tỏa ra từ người đàn ông trước mặt, cậu lại không dám tỏ thái độ.


Chu Kình hất sạch đồ trên bàn xuống đất.


Giọng hắn rít lên, từng từ như gằn ra từ kẽ răng:


"Rốt cuộc bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn đang làm cái quái gì vậy?


Tại sao không xử lý mấy tin tức rác rưởi này?"


Hạ Vũ vội lên tiếng:


"Chu Tổng…"


Nhưng còn chưa nói hết câu, hắn đã gằn giọng:


"Tôi trả lương cao cho bọn họ…


Không phải để họ ngồi yên nhìn tôi nằm trên hotsearch!"


"Em… đã gọi họ xử lý rồi, thưa anh."


Chu Kình cười lạnh:


"Người của tôi đã chạy mất rồi, bây giờ mới xử lý sao?"


Hạ Vũ cúi đầu im lặng.


Chuyện này… thực sự không nhỏ.


Hơn nữa, nếu không tìm được Quang Hân, cơn thịnh nộ này của Chu Kình… e rằng cả bộ phận quan hệ công chúng sẽ khó mà sống nổi!


Cả đêm hôm đó, tòa cao ốc tập đoàn Chu Thị vẫn sáng đèn, nhân viên tăng ca liên tục để xử lý sạch những tin tức sai lệch trên mạng.


Cũng trong đêm đó, ông trùm giới kinh doanh điên cuồng tìm kiếm vợ mình.


Tất cả những mối quan hệ quen biết của Quang Hân,


Hạ Vũ đều gọi qua.


Nhưng nhận về… chỉ là câu trả lời "không biết".


Không một ai biết cô đang ở đâu!


Chu Kình điên cuồng tìm kiếm.


4 giờ sáng.


Cuối cùng, nơi hắn dừng chân lại…


Là mộ của mẹ cô.


Nhìn bó hoa vẫn còn tươi trước mộ, lòng hắn trĩu nặng.


4 giờ 30.


Hắn rời khỏi đó như một cái xác không hồn.


Thần sắc tiều tụy đi thấy rõ.


Hốc mắt đỏ lựng, tơ máu lan đầy.


Chu Kình đứng thất thần giữa màn đêm.


Lần đầu tiên trong đời…


Hắn trở nên yếu đuối.


Gục đầu xuống vai trợ lý.


Khóc lên như một đứa trẻ.


"Huhu… ông đây đi công tác có một tuần…


Trở về liền mất vợ rồi!"


Toàn thân Hạ Vũ cứng đờ.


Cậu đứng thẳng lưng, trở thành điểm tựa cho vị tổng tài nào đó đang bị tổn thương.


Hai ngày trôi qua…


Từ khi Quang Hân biến mất, Chu Kình gần như không ăn không ngủ.


Trong thời gian ngắn, hắn sụt hẳn mấy ký.


Chu Kình của trước đây—cao cao tại thượng, bảnh bao tươm tất.


Khiến ai cũng phải ngước nhìn.


Còn bây giờ…


Hắn hoàn toàn suy sụp.


Râu ria lún phún mọc, hắn cũng chẳng buồn cạo.


Tin tức sai lệch đã được gỡ bỏ, nhưng hotsearch mới lại leo lên.


Hai ngày qua…


Có người còn chụp được hình ảnh hắn chật vật, đứng khóc khi tìm kiếm Quang Hân.


Đến nay, tin tức này vẫn nằm chễm chệ trên trang đầu.


Hotsearch:


"Chu Kình treo thưởng khi ai có thông tin về cô Quang Hân!"

Novel79, 17/06/2025 14:47:24

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện