Chương 15: Sự Thật Bị Che Giấu
Sau buổi họp báo, không khí giữa An Nhiên và Vũ Hàn dường như nhẹ nhõm hơn. Tuy nhiên, cả hai đều biết rằng cuộc chiến chưa thực sự kết thúc. Những tin đồn và bài báo chỉ là bề nổi của một âm mưu lớn hơn, và kẻ đứng sau vẫn chưa lộ diện.
Một buổi sáng, khi Vũ Hàn đang làm việc tại văn phòng, thư ký của anh bước vào với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Anh Trần, tôi vừa nhận được thông tin từ một nguồn tin nội bộ,” cô nói. “Công ty Phong Vân không chỉ dừng lại ở việc bôi nhọ anh. Họ đang cố gắng tiếp cận những đối tác của chúng ta để làm lung lay niềm tin vào dự án.”
Vũ Hàn ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh băng. “Cụ thể là gì?”
“Phong Vân đã gửi một số tài liệu cho đối tác chính của dự án, ám chỉ rằng công ty chúng ta không minh bạch trong quá trình làm việc. Họ còn cố gắng thuyết phục ban giám đốc bệnh viện xem xét lại hợp đồng.”
Anh im lặng trong giây lát, rồi gật đầu. “Tôi hiểu. Liên hệ với các đối tác, sắp xếp một cuộc họp để làm rõ mọi chuyện. Và chuẩn bị tài liệu minh bạch nhất có thể về dự án này.”
Tại bệnh viện, An Nhiên cũng đang đối mặt với áp lực không nhỏ. Những lời xì xào vẫn chưa hoàn toàn lắng xuống, và mỗi ngày đi làm đều là một thử thách đối với cô.
Buổi trưa hôm đó, khi cô đang xem xét hồ sơ bệnh nhân, một đồng nghiệp bước vào với gương mặt lo lắng.
“An Nhiên, tớ vừa nghe một tin không hay,” cô bạn nói, giọng thì thầm.
“Chuyện gì vậy?”
“Nghe nói ban giám đốc bệnh viện đang xem xét đình chỉ công việc của cậu để tránh ảnh hưởng đến danh tiếng của bệnh viện. Họ sợ rằng cậu sẽ gây thêm rắc rối.”
Lời nói đó như một nhát dao đâm vào tim cô. Dù cô đã chuẩn bị tinh thần đối mặt với khó khăn, nhưng việc bị chính nơi mình cống hiến nghi ngờ vẫn là một cú sốc lớn.
Chiều hôm đó, cô quyết định gặp trực tiếp giám đốc bệnh viện để làm rõ mọi chuyện.
“Thưa giám đốc, tôi nghe nói rằng ban giám đốc đang xem xét đình chỉ công việc của tôi,” cô mở lời, giọng bình tĩnh nhưng không giấu được sự kiên quyết.
Giám đốc ngồi đối diện, thở dài. “An Nhiên, cô là một bác sĩ giỏi, và tôi thật sự không muốn chuyện này xảy ra. Nhưng cô cũng phải hiểu rằng áp lực từ dư luận là rất lớn. Bệnh viện cần bảo vệ danh tiếng của mình.”
“Thưa giám đốc, tôi hiểu áp lực mà bệnh viện đang chịu. Nhưng tôi xin cam đoan rằng tôi không làm gì sai trái, và tôi sẽ không để bất kỳ tin đồn nào ảnh hưởng đến công việc của mình,” cô nói, ánh mắt sáng lên sự quyết tâm.
Giám đốc nhìn cô một lúc lâu, rồi gật đầu. “Tôi sẽ xem xét lại. Nhưng cô hãy chuẩn bị tinh thần cho bất kỳ tình huống nào.”
Tối hôm đó, khi An Nhiên trở về nhà, cô nhận được một cuộc gọi từ Vũ Hàn.
“Anh có tin mới,” anh nói, giọng trầm. “Chúng ta đã tìm ra một manh mối quan trọng. Có một người bên trong công ty anh đang làm nội gián cho Phong Vân.”
Cô ngạc nhiên. “Nội gián? Anh chắc chứ?”
“Phải,” anh khẳng định. “Người này đã bí mật chuyển tài liệu nội bộ ra ngoài, và chính những tài liệu đó đã được sử dụng để tạo ra các bài báo bôi nhọ anh và cả dự án.”
“Anh có biết đó là ai không?” cô hỏi, lòng dâng lên một nỗi lo lắng mơ hồ.
“Chưa, nhưng anh đang điều tra. Một khi tìm ra, anh sẽ làm rõ mọi chuyện.”
Ngày hôm sau, trong khi Vũ Hàn đang họp với đội ngũ quản lý, một cuộc điện thoại từ thư ký khiến cả phòng họp ngừng lại.
“Anh Trần, tôi nghĩ anh nên xem cái này,” thư ký nói, đưa cho anh một chiếc USB.
Khi mở nội dung bên trong, anh thấy hàng loạt email trao đổi giữa nội gián và đại diện của công ty Phong Vân. Những email này chứa đầy thông tin chi tiết về dự án, bao gồm cả những chiến lược mà công ty anh đang thực hiện.
Trong danh sách người gửi, một cái tên khiến anh phải siết chặt tay: Minh – trưởng phòng thiết kế.
“Minh...” Anh lẩm bẩm, ánh mắt tối lại. Người đàn ông đã làm việc dưới quyền anh suốt ba năm qua, người mà anh luôn tin tưởng, hóa ra lại chính là kẻ phản bội.
Buổi tối, Vũ Hàn gọi An Nhiên đến văn phòng. Khi cô đến, anh đã ngồi sẵn với một tập tài liệu trên bàn.
“Chúng ta đã tìm ra kẻ đứng sau,” anh nói, ánh mắt đầy sự giận dữ. “Là Minh, trưởng phòng thiết kế của anh.”
An Nhiên sững người. “Nhưng tại sao? Anh ấy đã làm việc với anh rất lâu, phải không?”
“Đúng. Nhưng anh ta đã nhận tiền từ Phong Vân để bán đứng công ty,” anh đáp, giọng lạnh băng. “Anh ta không chỉ phản bội anh, mà còn phản bội cả đội ngũ và dự án này.”
“Vậy chúng ta sẽ làm gì?” cô hỏi, ánh mắt lo lắng.
“Anh sẽ đối mặt với anh ta,” anh đáp, ánh mắt sáng lên sự cương quyết. “Và sau đó, chúng ta sẽ đưa mọi chuyện ra ánh sáng.”
Bình luận ()
* Hãy đăng nhập để tham gia bình luận về truyện nhé.