Chương 7: Trở Ngại Mới

Từng Bước Gần Nhau

Novel79 20/12/2024 08:52:11

Chương 7: Trở Ngại Mới


Những ngày tiếp theo, mối quan hệ giữa An Nhiên và Vũ Hàn bắt đầu có những thay đổi nhỏ nhưng đầy ý nghĩa. Dù anh vẫn giữ vẻ ngoài lạnh lùng, cô nhận thấy rằng anh đã không còn hoàn toàn xa cách như trước. Những cuộc họp dự án trở nên nhẹ nhàng hơn, và đôi khi, anh thậm chí còn chủ động hỏi ý kiến của cô về các vấn đề thiết kế.


Một buổi sáng, khi An Nhiên vừa đến bệnh viện, cô nhận được một tin nhắn bất ngờ từ anh:



“Nếu rảnh, có thể gặp nhau trong khu vực cải tạo. Tôi muốn hỏi vài điều về cách bố trí phòng chờ.”



Tin nhắn ngắn ngủi, nhưng khiến cô cảm thấy ấm lòng. Anh đang dần cho cô cơ hội để tiến gần hơn.




Khi An Nhiên bước vào khu vực cải tạo, cô thấy anh đang đứng bên cạnh bản vẽ lớn treo trên tường. Anh mặc áo sơ mi trắng xắn tay gọn gàng, trông vừa chuyên nghiệp vừa gần gũi.


“Em đến rồi,” anh lên tiếng mà không quay lại.


“Anh muốn hỏi gì?” cô hỏi, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh.


Anh chỉ tay vào một góc của bản vẽ. “Phòng chờ này dành cho trẻ em. Nhưng theo tiêu chuẩn, chúng ta cần thêm một khu vực riêng cho trẻ có bệnh lý nặng để tránh lây nhiễm chéo. Em nghĩ sao?”


Cô tiến lại gần, nhìn kỹ bản vẽ. “Anh nói đúng. Chúng ta cần một không gian riêng biệt. Nếu anh đồng ý, em có thể nhờ đội y tế cung cấp thêm thông tin chi tiết để điều chỉnh thiết kế.”


“Được. Tôi sẽ chờ thông tin từ em,” anh đáp, ánh mắt thoáng qua một chút sự hài lòng.


Họ đứng cạnh nhau trong giây lát, không ai nói thêm gì. An Nhiên cảm nhận được sự gần gũi mà cô đã từng khao khát, nhưng cũng cảm thấy một khoảng cách vẫn còn tồn tại.


“Anh thật sự rất giỏi,” cô nói khẽ, như một lời khen từ tận đáy lòng. “Dự án này có anh là một điều may mắn.”


Anh nhìn cô, đôi mắt anh trầm ngâm như đang suy nghĩ điều gì đó. “Đừng nói vậy. Tôi chỉ làm công việc của mình.”


“Nhưng anh làm rất tốt,” cô kiên nhẫn đáp lại. “Anh luôn như vậy – luôn làm tốt mọi thứ.”


Lời nói của cô khiến anh khẽ nhíu mày, như thể cô vừa gợi lên một điều gì đó trong lòng anh. Nhưng trước khi anh kịp đáp, một giọng nói vang lên từ phía sau.


“Vũ Hàn, anh ở đây à?”


Cả hai quay lại, và An Nhiên thấy một người phụ nữ bước vào. Cô ấy mặc váy công sở thanh lịch, tóc uốn nhẹ, và ánh mắt sắc sảo lướt qua cô trước khi dừng lại ở anh.


“Chào anh,” người phụ nữ lên tiếng, nụ cười nhạt trên môi. “Em tìm anh khắp nơi. Đội marketing đang chờ anh để bàn về kế hoạch quảng bá dự án.”


Vũ Hàn gật đầu, rồi quay sang nhìn An Nhiên. “Tôi phải đi. Cảm ơn vì đã đến.”


Cô khẽ gật đầu, cảm giác hụt hẫng tràn ngập trong lòng khi nhìn anh rời đi cùng người phụ nữ ấy.




Tối hôm đó, An Nhiên không thể ngừng nghĩ về người phụ nữ lạ mặt. Cô cố gắng trấn an bản thân rằng đó chỉ là một đồng nghiệp của anh, nhưng trái tim cô vẫn không yên. Dường như giữa họ có một mối quan hệ đặc biệt nào đó mà cô không thể hiểu.


Cô quyết định hỏi Ngọc Mai, người luôn nắm rõ mọi chuyện trong bệnh viện.


“Người phụ nữ hôm nay làm việc cùng Vũ Hàn là ai vậy?” cô hỏi, cố gắng giữ giọng tự nhiên.


“À, là Trương Thanh,” Ngọc Mai trả lời ngay. “Cô ấy là trưởng phòng marketing của công ty kiến trúc. Nghe nói cô ấy và Vũ Hàn từng học chung đại học, thân thiết lắm.”


“Thân thiết?”


“Ừ, thân thiết đến mức nhiều người nghĩ họ là một cặp,” Ngọc Mai cười khẽ. “Nhưng tớ không chắc chuyện đó có thật không. Vũ Hàn vốn kín tiếng, cậu biết mà.”


Lời nói của Ngọc Mai khiến lòng An Nhiên nặng trĩu. Cô không muốn thừa nhận rằng mình đang ghen, nhưng cảm giác ấy quá rõ ràng để phủ nhận.




Những ngày sau đó, Trương Thanh xuất hiện thường xuyên hơn, mỗi lần đều đi cùng Vũ Hàn. Cô ấy luôn giữ vẻ ngoài hoàn hảo, ánh mắt tự tin và nụ cười đầy sức hút. Dù cố gắng không để ý, nhưng An Nhiên không thể phủ nhận rằng mỗi lần nhìn thấy họ, cô đều cảm thấy một nỗi đau âm ỉ trong lòng.


Một buổi chiều, khi An Nhiên đang ngồi xem xét tài liệu trong phòng làm việc, một đồng nghiệp bước vào với vẻ mặt tò mò.


“An Nhiên, cậu có nghe tin gì chưa? Trương Thanh vừa nhắc rằng cô ấy và Vũ Hàn đang cân nhắc hợp tác trong một dự án riêng ngoài bệnh viện.”


Cô giật mình, cảm giác như vừa bị đẩy vào một hố sâu không đáy. “Họ sẽ làm việc chung sao?”


“Ừ. Nghe đâu là một dự án lớn, rất quan trọng với cả hai.”


Cô cố gắng giấu đi sự bối rối của mình, nhưng trong lòng dậy lên những câu hỏi không có lời đáp. Liệu anh và Trương Thanh có thực sự thân thiết như lời đồn? Và nếu vậy, cô còn cơ hội nào để hàn gắn mọi thứ giữa họ?




Buổi tối, khi ánh đèn thành phố dần lấp lánh trong màn đêm, An Nhiên ngồi bên cửa sổ, nhìn xuống những con phố nhộn nhịp. Cô biết rằng mình không thể cứ mãi lùi bước. Nếu cô thật sự muốn sửa chữa sai lầm, cô cần phải mạnh mẽ hơn, đối mặt với mọi trở ngại, dù đó là Trương Thanh hay bất kỳ điều gì khác.


Trái tim cô đã chọn Vũ Hàn, và cô sẽ không từ bỏ.

Novel79, 20/12/2024 08:52:11

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện